Chuyển đến nội dung chính

Thuận theo tự nhiên, không cầu mà tự được

 Trong cuộc sống, thuận theo tự nhiên, hợp với đạo Trời, thì không cầu mà tự được, cái gì nên có thì tất sẽ đến. Mọi sự trong cuộc đời này đến và đi đều có nguyên do của nó. Thành công, thất bại đều có căn nguyên, chỉ là ta có nhìn ra hay không mà thôi.

Thế mới biết, đặt cuộc đời dưới chân, cứ bình an,tự tại mà sống thì “con thuyền” cuộc đời sẽ đưa ta tới bến an toàn. Ngược lại, nếu cưỡng cầu, chưa đủ nhân duyên, chưa đủ phúc đức thì có muốn cũng không được.Thậm chí, còn rước họa vào thân.

Trong cuộc sống sa vào vật chất, con người ta thường hay bị mê hoặc, không thanh tỉnh, càng chấp nhất thì lại càng lo lắng không nguôi.

Rất nhiều khi bởi vì ham muốn truy cầu quá đáng mà người ta không được như ý. Thậm chí tiền tài danh vọng còn có thể khiến người ta rơi vào vực sâu vạn trượng.

Nội tâm thoáng đãng thì dễ dàng trổ hết tài năng, lại có thể nhìn thấu được mất, cuộc sống cũng nhẹ nhõm vui tươi. Trong trạng thái ấy mà hưởng thụ nhân sinh, cũng trong nỗ lực mà làm hết trách nhiệm, thành tựu được những gì đáng nên thành tựu. Đây chính là “không cầu mà tự được”.

“Không cầu mà được” còn có một tầng ý nghĩa, đó là trong cõi minh minh tự có an bài cho tất cả. Người thiện lương thì hợp với đạo Trời, dẫu phúc chưa tới nhưng họa đã rời xa rồi.

Sách cổ viết: “Trời không bởi vì con người sợ lạnh mà bỏ đi mùa đông. Đất không bởi vì con người chán ghét hiểm trở mà thôi không rộng lớn. Người quân tử không bởi vì kẻ tiểu nhân mà thay đổi phẩm hạnh của mình.

Trời đất có quy luật vận hành nhất định, người quân tử có phẩm hạnh vĩnh cửu. Người quân tử có con đường đứng đắn, tiểu nhân chỉ tính toán tư lợi bản thân.” Người quân tử có thể thuận theo đạo Trời mà hành, ấy chính là người thiện lương vậy.

“Ông trời có đức hiếu sinh”, “Trời không tuyệt đường của con người”, chỉ cần người có thể thành tâm làm điều thiện, thì dẫu tạm thời ở trong tuyệt cảnh nhưng tự nhiên lại tìm được con đường ra.

Cho đi nhất định sẽ được nhận lại, chỉ cần bạn biết chờ đợi, cuộc sống luôn tốt đẹp. Tất cả đều là sự sắp đặt tuyệt với nhất.

Khi cuộc sống của bạn đang phải lội ngược dòng, bạn thấy mọi việc đều bế tắc, từ tình yêu, công việc, sự nghiệp đến lý tưởng đều thành vỡ tan như bong bóng, cuộc sống hoàn toàn vô vọng, bạn hãy thay đổi góc nhìn sự việc, hãy nói với bản thân: tất cả đều là sự sắp xếp tốt đẹp nhất, trong họa có phúc, chắc chắn mọi việc sẽ có thay đổi tốt trong tương lai.

Đừng buồn phiền, đừng khóc lóc, hãy nhìn xa trông rộng hơn, hãy nhìn cuộc sống bằng cái nhìn khoáng đạt hơn, đừng than thân trách phận, càng không nên trách cứ người khác, hãy luôn lạc quan yêu đời, hãy tin rằng ông trời không bao giờ đưa bạn đến bước đường cùng.

Người xưa còn giảng: “Ở trong phòng gõ chuông, tiếng vang có thể truyền vọng ra bên ngoài. Con hạc kêu trong đầm nước sâu, âm thanh của nó truyền đến tận không trung.”

Cho nên, nếu người ta có thể nỗ lực đặt tâm tu dưỡng bản thân thì dẫu chẳng mong cầu mà vẫn đạt được tất cả.

Nguyên do thực sự của mọi đau khổ, bi ai trên đời chính là do người ta làm việc này lại nhớ việc kia, sống ở hôm nay mà tâm lại nghĩ tưởng ngày mai và quá khứ. Thế nên, chỉ khi đối xử với mọi chuyện một cách ung dung, tự tại, tùy duyên, người ta mới tìm được sự thanh thản đích thực trong tâm hồn.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...