5 điều người trí tuệ cả đời không hỏi
Nói một cách chân thành, cuộc sống chưa từng dễ dàng gì, hết khó khăn này tới thử thách kia. Rất nhiều người đã tự huỷ hoại bản thân vì chìm trong phiền não. Người trí tuệ biết điều tiết cảm xúc, không dễ dàng bị những sự vật bên ngoài ảnh hưởng tới tâm trạng của mình. Họ nhìn thấu những thay đổi bãi bể nương dâu trong cõi thế gian, nội tâm luôn an nhiên thản đãng, đồng thời họ cũng có những nguyên tắc riêng.
Tô Đông Pha có một câu thơ nói rằng: “Nhân sinh như nghịch lữ, Ngã diệc thị hành nhân”, ý là “Đời người như quán trọ, ta chỉ là khách qua đường”.
Đời người vốn là một hành trình đầy gian nan thử thách, bạn và tôi đều là những vị khách qua đường vội vã, đừng tiếc thương vì quá khứ. Bởi lẽ chúng ta đang sống trong hiện tại, cần hành sự một cách khoáng đạt, chứ không phải chuốc thêm phiền não cho bản thân.
Người trưởng thành thực sự sẽ không để ngày hôm qua lấn quá nhiều vào ngày hôm nay. Dẫu quá khứ khó khăn thế nào thì cũng đều là dĩ vãng, chi bằng đặt chân nơi hiện tại, buông bỏ những chấp niệm, sống thật tốt từng phút từng giây.
Trong quá khứ bạn có thể có rất nhiều chuyện thương tâm. Nhưng suy cho cùng, tất cả đều đã qua, dẫu bạn bận tâm thế nào thì mọi chuyện cũng chẳng thể thay đổi. Chi bằng để mình tiêu diêu dưới ánh mặt trời, dành thời gian cho những người xứng đáng.
Kỳ thực, nhiều thứ chỉ cần bạn muốn buông bỏ, là có thể buông bỏ được, chỉ khi buông xuống khổ đau mới có thể nắm giữ hạnh phúc.
Hãy học cách bao dung chính mình. Đừng khóc lóc vì chiếc bánh đã rơi xuống mặt đất, đừng tự dày vò bản thân vì những người và những việc không đáng. Những người đã bước đi hãy để họ rời xa, những gì không thuộc về bạn cũng đừng níu kéo. Tiêu diêu tự tại mới là cách biết yêu thương mình nhất.
Người nỗ lực không hỏi về hiện tại
Có lẽ trạng thái hiện giờ của bạn không được như ý, ngày ngày bạn đều cảm thấy rất mệt mỏi, rất mông lung. Nhưng nhất thiết đừng vì vậy mà hoài nghi bản thân, thậm chí tự ruồng bỏ mình. Nếu bạn tự vứt bỏ bản thân, thì người khác có lý do gì để coi trọng bạn.
Cuộc đời chỉ như chiếc bình chứa, bạn cho vào đó từng chút nỗ lực, ắt sẽ có một ngày trong tương lai sẽ đóng gói hoàn trả lại cho bạn. Chỉ cần bạn nguyện ý nỗ lực phó xuất thì cuộc đời sẽ không bạc đãi.
Là vàng thì sẽ phát sáng, cơ hội vĩnh viễn lưu lại cho những người luôn chuẩn bị sẵn sàng. Những người thực sự biết được bản thân mình muốn gì sẽ vĩnh viễn không bị cùm kẹp trong trạng thái hiện tại. Dẫu hiện thực cuộc sống có tốt đẹp hay không, họ cũng sẽ không oán giận bản thân. Dẫu hiện tại gặp thời gặp thế, họ cũng không kiêu ngạo tự mãn mà nới lỏng yêu cầu với chính mình.
Chỉ cần bạn cố gắng nỗ lực, thì bất cứ khi nào cũng đều không muộn.
Con đường đi tới tương lai vĩnh viễn ở dưới chân bạn, chứ không phải ở trong mắt của người khác. Có thể làm tốt một việc đơn giản đã không phải là điều đơn giản, có thể làm tốt một việc bình thường cũng đã không phải là chuyện bình thường.
Hiện giờ có rất nhiều chuyện khiến bạn cảm thấy buồn nản. Thật lâu sau này khi quay đầu nhìn lại bạn mới phát hiện ra rằng những chuyện đó căn bản không là gì cả. Thời gian là phương thuốc kỳ diệu có thể chữa lành tất cả mọi nỗi bi ai. Khi trải nghiệm thật nhiều tự nhiên bạn sẽ hiểu được điều đó.
Khi đắc ý hãy coi nhẹ, khi thất vọng hãy nhìn thoáng, nhiều thêm một chút bao dung, bớt đi một chút tính toán. Bạn mới chính là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của bản thân mình.
Người khoáng đạt không hỏi tới tương lai
Có người nói rằng, nụ cười của trẻ thơ và nụ cười của các cụ già đều thuần khiết như nhau. Trẻ thơ hồn nhiên là vì cuộc sống mới bắt đầu, tâm không tồn trữ điều chi, người già thuần hậu là vì đã nhìn thấu kiếp nhân sinh, tâm không còn chướng ngại thứ gì.
Kỳ thực chỉ cần nhiều thêm một chút tâm thái như vậy thì mỗi người đều có thể sống rất vui vẻ. Con người vốn không có phiền não, chỉ là dục vọng quá nhiều nên mới sầu muộn.
Rất nhiều người thích lo lắng vì những chuyện chưa xảy đến trong tương lai. Như vậy chỉ đơn thuần là tự chuốc lấy phiền não mà thôi. Mọi sự tình đều có đáp án của nó, chỉ là chưa đến lúc, nên bạn chưa có được câu trả lời.
Chớ ưu lo, chẳng mê mờ, không sợ hãi, và luôn mỉm cười với cuộc sống. Đừng nghĩ cuộc đời quá khó khăn, ai cũng bước đi từng chút một cho tới hết con đường. Việc bạn có thể làm chỉ là hiện giờ nỗ lực không ngừng, mới không phải hối tiếc trong tương lai.
Dẫu kết quả thế nào, chúng ta cũng đã từng tới đây, từng yêu thương, từng nỗ lực, tự hỏi lòng thấy không hổ thẹn là được.
Cuộc sống đơn giản, mộc mạc, tâm hồn cao quý mới là cảnh giới tối cao của kiếp người.
Tâm trạng như một dòng sông, tâm trạng tốt hay xấu được quyết định bởi độ sâu của nó. Nếu lòng dạ hẹp hòi thì một chuyện vặt vãnh cũng có thể khiến mặt nước sủi bọt, khiến người phiền não mãi không thôi. Nếu tấm lòng đại lượng, thì dẫu khó nạn lớn nữa vẫn có thể an nhiên đối đãi với mọi thứ bằng một tâm thái bình hoà.
Những gì đã qua, đừng nuối tiếc. Những gì trong hiện tại hãy trân quý. Những gì thuộc về tương lai, đừng phiền não.
Không hỏi tới tương lai, không đồng nghĩa với việc tự vứt bỏ bản thân. Dẫu sao tương lai còn chưa đến, còn quá nhiều nhân tố chưa xác định. Cả cuộc đời được thọ ích là nhờ trí huệ của con người, cứ sống trong cảnh giới tự do tự tại của bản thân.
Không hỏi đúng sai, chỉ cần tự hỏi lòng không thấy hổ thẹn
Những đôi mắt khác nhau sẽ có những cách nhìn khác nhau. Những đôi môi khác nhau sẽ có những cách nói khác nhau.
Giữa người với người là những cá thể đơn lẻ. Bạn có tư tưởng của bạn, tôi có nguyên tắc của tôi. Bạn có cách nhìn của bạn, tôi có cách nghĩ của tôi. Chỉ cần tự hỏi lòng không thấy hổ thẹn, thì cớ chi phải sợ người đời bàn ra tán vào.
Cuộc sống không hỏi kết quả, chỉ hỏi mình đã nỗ lực hay chưa
Sống là luôn dám dũng cảm tiến về phía trước. Dẫu khó nạn trùng trùng, cũng đều phải đối mặt một cách kiên cường. Bạn nỗ lực mới cho trái sai lúc lỉu, không nỗ lực cuối cùng sẽ chẳng có thành quả gì.
Nguyện cho những nuối tiếc trong nửa phần đời trước của chúng ta đều trở thành tấm thảm trải đường đầy kinh ngạc và vui vẻ trong nửa phần đời còn lại.
Nhận xét
Đăng nhận xét