Khen ngợi ưu điểm của nhau, thấu hiểu nỗi khổ của nhau
Thế sự như mưa tạnh mây tan, vì thấu hiểu chỗ khó xử của bạn, nên mới có thể cùng bạn kề vai sát cánh, cùng ngắm cảnh bãi bể nương dâu. Mối quan hệ tốt nhất thường là vì đôi bên mến mộ ưu điểm của nhau, thấu hiểu nỗi khổ của nhau, chỉ khi ấy ngày tháng bên nhau mới lâu bền.
Con người sống cả một đời, những người đã gặp quá nhiều, nhưng tri âm tri kỷ cuối cùng hỏi có mấy ai? Bạn nhậu ngày thường cười nói hả hê, tung hô nhau là anh em thân thiết, nhưng khi gặp chuyện lại như gương vỡ bình rơi, chỉ còn ánh mắt lạnh lùng của mọi người xung quanh, khiến người ta cảm khái một câu: lòng người bao đời vẫn thế.
Thấu hiểu nỗi lòng của nhau
Tô Thức hay còn gọi là Tô Đông Pha, ông là nhà thơ, nhà văn nổi tiếng thời nhà Tống. Vì ông thường đưa ra những kiến giải của bản thân khi bàn luận chuyện triều chính, nên ông đắc tội với giới quyền quý trong triều và bị cách chức vài lần, khiến tâm ông sầu muộn.
Một hôm Tô Đông Pha thoái triều về nhà. Sau khi ăn cơm xong, ông ôm bụng bước đi chậm rãi và hỏi các thê thiếp của mình rằng: “Các nàng nói xem, trong cái bụng này của ta có chứa những gì?”
Một người thiếp đáp: “Đều là văn chương.” Tô Đông Pha không cho vậy là đúng.
Lại một người thiếp khác đáp: “Cả một bụng đều là kiến thức.” Tô Đông Pha vẫn chẳng hài lòng.
Duy chỉ có một câu của Triêu Vân: “Một bụng của học sỹ chẳng hợp thời” đã nói đúng tâm sự của Tô Đông Pha, khiến ông vui vẻ cười lớn hả hê.
Triêu Vân là người thấu hiểu nỗi khổ tâm của Tô Đông Pha nhất. Chính vì thấu hiểu nên khi các thê thiếp lần lượt rời bỏ ông, Triêu Vân vẫn chẳng rời xa Tô Đông Pha suốt 23 năm. Nàng không oán không hận, trước sau vẫn một lòng thuỷ chung son sắt bên cạnh ông.
Tô Đông Pha vì thương nhớ Triêu Vân mà xây Lục Như Đình trên mộ để tưởng nhớ nàng. Đôi câu đối khắc trên cột ghi rằng:
Bất hợp thời nghi, duy hữu Triêu Vân năng thức ngã.
Độc đàn cổ điệu, mỗi phùng mộ vũ bội tư khanh.
Tạm dịch: Chẳng hợp thời, duy chỉ Triêu Vân hiểu được ta; Một mình gảy khúc đàn xưa, mỗi lần mưa rơi trên mộ lại nhớ nàng bội phần.
Không hiểu nhau chứ không phải là không yêu thương nhau
Lão Tử có câu: “Tri nhân giả trí”, người thấu hiểu người khác là bậc trí huệ. Có thể thấu hiểu chỗ khó của người khác và đưa tay tri viện đúng lúc là người đại trí đại huệ.
Con người sống với nhau, điều dễ phạm phải nhất là yêu thương người khác theo cách quen thuộc của mình.
Chúng ta cứ tự cho rằng tất cả những gì mình làm đều là vì muốn tốt cho người khác, nhưng họ lại không hề xúc động, thậm chí còn thấy phản cảm. Căn nguyên của vấn đề này là không hiểu nhau, chứ không phải là không yêu thương nhau.
Có một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng một đôi vợ chồng ngư dân nọ, chung sống với nhau cả một đời trong ân ái. Họ chưa từng một lần tỏ thái độ hay cãi vã nhau.
Người vợ vô cùng lương thiện, tháo vát. Hàng ngày bà đều chọn ra một con cá ngon nhất, bỏ đầu, bỏ đuôi, lọc lấy phần mình cá ngon nhất và nấu nướng cho chồng ăn với cả tình yêu. Hôm nay nướng cá thơm lừng, ngày mai bà lại hấp gừng thoang thoảng…
Bà đặt cá lên đĩa chờ chồng ăn, còn mình đơn giản chỉ ăn phần đầu và phần đuôi còn sót lại, chỉ cần no bụng là được.
Mấy chục năm qua đi, một hôm trong ánh chiều tà, ông lão thở dài thườn thượt nói với vợ rằng: “Cả đời này của ta chưa hề yêu cầu bà bất cứ điều gì. Giờ mà không nói có lẽ sau này chẳng bao giờ còn cơ hội nữa. Tới khi nào bà mới có thể làm cho tôi một cái đầu cá nhỉ? Cả đời này tôi thích ăn nhất chính là đầu cá.”
Người vợ nghe vậy thì lập tức nước mắt giàn giụa tuôn rơi, bà nói: “Từ ngày còn nhỏ tới giờ, tôi cứ tưởng rằng mình cá là thứ ngon nhất trên đời. Vì yêu ông, mà mình cá tôi đều nhường lại cho ông, còn tôi chỉ dám ăn đầu cá.”
Hiểu lầm lớn nhất trên đời không phải là không yêu thương, mà là yêu người khác theo cách của mình
Điều thiếu thốn nhất trên thế gian, còn xa xỉ hơn cả tình yêu, chính là “sự thấu hiểu”.
Nhưng trên hành trình nhân sinh đằng đẵng của chúng ta, có thể gặp được mấy người thực sự hiểu mình. Dẫu gặp được, thì có mấy người thực sự muốn hiểu mình.
Tri âm nếu đã gặp được, thì dẫu chỉ một người cũng là quá đủ.
Thực sự thấu hiểu không phải là hẹn hò nhau, nhung nhớ nhau, lại càng không phải là ép buộc nhau, mà là như một lẽ tự nhiên. Sự thấu hiểu ấy chẳng liên quan tới gió trăng, chẳng liên quan tới công danh lợi lộc, thậm chí chẳng liên quan tới ngày nắng hay ngày mưa.
Vì thấu hiểu nên chọn cách bạn dễ tiếp nhận nhất để yêu thương bạn. Vì thấu hiểu nên có thể đối nhân xử thế theo cách trí huệ nhất, che chở cho người mình yêu theo cách phù hợp nhất.
Nhận xét
Đăng nhận xét