Chuyển đến nội dung chính

Trang Tử: 5 điều giúp sống trí tuệ ở tuổi trung niên

 Trang Tử: 5 điều giúp sống trí tuệ ở tuổi trung niên

Cuộc đời giống như một vở kịch, đầy những niềm vui và nỗi buồn, chỉ có tu dưỡng một tâm linh trong sáng và một trí tuệ minh tỏ thì người ta mới cảm nhận được những điều tuyệt diệu của nhân sinh. Về vấn đề này, Trang Tử đã để lại 5 chỉ dẫn tràn đầy trí tuệ và triết lý. Lĩnh hội được chúng, cuộc sống của một người sẽ càng khoáng đạt, tự tại hơn.

🔻 1. Trân quý bản thân mới có thể trân quý người khác

Trang Tử nói: “Đạo không nên lẫn lộn, lẫn lộn thì sẽ nhiều, nhiều sẽ hóa phức tạp, mà phức tạp sẽ hóa phiền phức, phiền phức sẽ hóa ưu sầu, mà ưu sầu thì không thể cứu chữa. Từ cổ chí kim, con người ta đều trước tiên là lập thân rồi mới có thể giúp được người.”

Có rất nhiều việc trong cuộc sống một khi nhiều lên thì sẽ trở nên phức tạp, một khi phức tạp rồi sẽ biến thành hỗn loạn, càng hỗn loạn sẽ càng dễ dẫn đến tai họa. Do đó muốn giải quyết sự tình, thì cái gốc là tâm tính của bản thân phải nắm cho thật vững. Có như vậy mới không bị mê lạc.

Nho gia cũng giảng, con người trước hết phải tu thân, tề gia sau đó mới có thể trị quốc, bình thiên hạ. Vì vậy, muốn học cách trân quý người khác trước hết phải trân quý chính bản thân mình.

🔻 2. Biết lượng sức mình mới có thể thành đại sự

Trang Tử giảng rằng: “Con châu chấu dùng cái chân bé xíu của mình mà đá vào bánh xe ngựa, đương nhiên là thất bại. Đây là bởi vì châu chấu đã đánh giá quá cao bản thân, thiếu hiểu biết bản thân nên mới dẫn đến kết quả thảm hại.”

Lão Tử cũng giảng: “Biết người là trí, tự biết mình là minh”. Một người chỉ có hiểu biết chính mình thì mới không rơi vào tự phụ hoặc tự ti. Mỗi người đều phải hiểu được ưu nhược điểm bản thân mình thì mới có thể đánh giá, nhận thức đúng về chính mình. Hiểu chính mình mới không đánh giá quá cao hay quá thấp sự việc, từ đó mới tránh được tổn thất.

🔻 3. Nhìn không thuận mắt là do bản thân tu dưỡng chưa đủ

Trang Tử nói: “Không phán xét chuyện thị phi, bởi đó là chuyện của thế tục rồi”. Có những sự tình xảy ra trong cuộc sống thật khó để phân định rạch ròi. Bởi vậy Trang Tử cho rằng làm một người trí tuệ và sáng suốt thì không nên đi tranh biện thị phi mà nên học cách coi chúng là những điều tất nhiên sẽ xuất hiện ở đời.

Thế giới vô cùng rộng lớn, mỗi người lại đều có lập trường và cách nhìn nhận của riêng mình. Người trưởng thành là người biết đặt mình vào người khác để xem xét, suy nghĩ, lấy thiện đối đãi người, biết đứng ở góc độ của người khác mà nhìn nhận vấn đề.

Một người ấu trĩ, chỉ biết sống với suy nghĩ của mình, với thế giới nhỏ bé của mình, luôn so đo tính toán được mất thì nhìn đâu cũng thấy không vừa ý. Nhân sinh trên đời, sự tình không vừa ý có rất nhiều, học cách tươi cười bỏ qua thì mới ung dung, thản đãng.

🔻 4. Việc không thể làm, thuận theo tự nhiên

Trang Tử nói: “Người chú trọng tu dưỡng bản thân, cho dù là bi ai hay vui sướng cũng không dễ dàng khiến họ bị ảnh hưởng. Họ biết thế sự gian nan, không thể làm thì an theo thiên mệnh. Đây chính là cảnh giới cao nhất của tu dưỡng đạo đức.”

Đời người có thăng trầm buồn vui, mặt trăng có lúc tròn lúc khuyết, cuộc đời của bất kỳ ai cũng không thể hoàn mỹ. Cho nên, học được cách điều chỉnh tâm thái của bản thân, tận trách nhiệm và nghe theo thiên mệnh, thích ứng với hoàn cảnh thì mới trở thành người sáng suốt, làm chủ được đời mình.

🔻 5. Nội tâm trong sáng mới không bị mê lạc

Trong “Trang Tử. Nhân gian thế” có viết: “Đừng nghe bằng tai, mà phải nghe bằng tâm. Sau đó chớ nghe bằng tâm, mà phải nghe bằng khí. Tai không nghe âm thanh bên ngoài. Tâm không tưởng đến sự vật bên ngoài. Khí vốn hư không, nên lấy nó mà tiếp đãi sự vật. Chỉ có Đạo tập trung trong hư không. Hư không là tâm trai tịnh.” 

Tâm của con người là thứ phức tạp nhất trên thế giới, nhưng cũng có thể từ đó mà bồi dưỡng ra đại trí tuệ. Bởi vì chúng ta có thể dùng tai để nghe, dùng mắt để nhìn, dùng tâm để suy tưởng. Mặc dù vậy, suy cho cùng thì những cảm quan này đều có giới hạn, chỉ có khống chế được dục vọng, ham muốn mới có thể nhẹ nhàng thoát khỏi những bụi bặm của lo âu và mê mang, mới khiến nội tâm trong sáng hơn, từ đó ít mắc sai lầm hơn.

Trang Tử cũng từng nói: “Thị dục thâm giả thiên ky thiển”, ý nói một người có dục vọng quá nhiều thì sẽ tồn tại nhiều khuyết điểm về trí tuệ và tâm tính, trở nên mê muôi và vô tri. Gia Cát Lượng cũng từng nói: “Không đạm bạc chí chẳng sáng soi, không tĩnh tâm tiến xa chẳng nổi”.

Con người sống trên đời nếu có thể có được trí tuệ minh bạch, giống như một hồ nước thật sâu luôn bảo trì được sự an tĩnh, đơn giản và đạm bạc thì mới có thể nuôi dưỡng được vạn vật, gặp sóng lớn mà không kinh.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...