10 câu của người già nói rõ tài vận trong đời người
Trong “Đạo Đức Kinh” có câu rằng: “Hoạ không gì bằng không biết đủ, lỗi không gì bằng tham dục đạt được, cho nên biết đủ thường sẽ đủ”. Một người có hạnh phúc hay không, không nằm ở việc họ có bao nhiêu tiền, mà nằm ở việc họ có biết đủ hay không. Tiền bạc đâu cần quá nhiều, đủ dùng là được. Cơm no áo ấm, vô ưu vô lo là hạnh phúc, không bệnh tật, chẳng tai ách là phúc phận. Người già trải qua một đời, lại càng hiểu rõ tài vận của đời người là đến từ đâu.
🔻 Cần kiệm trì gia phú, khiêm cung thọ ích đa
Cần kiệm thì gia đình phú quý, khiêm nhường, cung kính thì thọ ích nhiều.
Phú quý chỉ có hai con đường, thứ nhất là mở rộng tài nguyên, thứ hai là tiết chế nguồn lực. Cần kiệm có thể mở rộng tài nguyên, tiết kiệm có thể tiết chế nguồn lực. Một người chỉ cần không lười nhác, chăm chỉ, thì dù nhiều dù ít, chắc chắn cũng sẽ kiếm được tiền. Vào nhiều ra ít, tự nhiên cũng sẽ phú quý.
🔻 An phận bần nhất thời, bổn phận chung bất bần
An phận nghèo nhất thời, giữ tròn bổn phận cuối cùng chẳng thể nghèo.
Người an phận không tranh với đời, sẽ không chiếm lợi của người khác. Nhất thời họ có thể nghèo khó, nhưng sẽ không vĩnh viễn nghèo khó. Họ chăm chỉ làm tròn phận sự, nỗ lực làm tốt mỗi việc mình đảm trách, năng lực sẽ không ngừng đề cao lên, dần gọt giũa mình trở thành vàng ròng. Vàng ròng thì sẽ phát sáng.
🔻 Tài bất tiến cấp môn, phúc bất tiến thiên môn
Tiền tài không vào cửa gấp, phúc khí không đi cửa lệch.
Nếu giàu trong một đêm thì tiền tiêu cũng không xót, những đồng tiền ấy rất nhanh sẽ chảy đi mất. Nếu là số tiền dần dần tích luỹ mà thành, hiểu được rằng kiếm tiền không dễ, ngược lại lại có thể như dòng nước nhỏ mà chảy mãi không ngừng. Rất nhiều người trúng số độc đắc, nhưng không hạnh phúc, ngược lại cuộc sống lại trở nên tồi tệ hơn. Bởi vì cuộc sống không có đường tắt, hạnh phúc phải được vun đắp từng bước mới thành.
🔻 Biến địa thị hoàng kim, nhất phân bản sự nhất phận ngân
Khắp mặt đất là vàng, bản sự một phân vàng bạc một phần.
Bản sự lớn bao nhiêu thì bê chiếc bát lớn bấy nhiêu. Nếu bản sự 3 phần nhưng lại ăn cơm 10 phân thì chắc chắn là đầu cơ trục lợi, ắt hẳn chẳng thể dài lâu. Trên đời này, cơ hội trải đầy mặt đất. Oán trời trách người chi bằng thúc ngựa chạy nhanh, chỉ cần bạn nỗ lực, thì không sợ chẳng cất đầu lên được.
🔻 Bãi độ bãi đáo giang biên, tạo tháp tạo đáo tháp tiêm
Chèo thuyền phải cập bến khách mới có thể sang sông, xây tháp phải xây từ móng tới ngọn.
Trên thế giới này, con người tuyệt đại đa số đều chết ở đoạn đường cuối cùng. Không phải vì nhìn thấy hy vọng mới kiên trì, mà là vì kiên trì nên mới nhìn thấy hy vọng. Hoa sen ngày thứ 29 mới bung cánh được một nửa, nhưng ngày thứ 30 lại nở rộ đầy đầm. Tiếc thay rất nhiều người lại dừng lại ở ngày thứ 29, thành công tưởng như xa xôi vô vọng, kỳ thực chỉ cần sải một bước chân cuối cùng mà thôi.
🔻 Đăng thường bát tài lượng, đao thường ma tài khoái
Đèn thường khêu thì sáng, dao thường mài thì sắc.
Cần cù bù thông minh là lời dạy rất hữu dụng, chịu khổ một phần, tài năng một phân. Chăm khêu đèn thì đèn sẽ sáng, chăm mài dao thì dao sẽ sắc. Dẫu thông minh thế nào cũng không thể thiếu sự nỗ lực. Dù bận bịu thế nào cũng đều nên lấy chữ “Cần” làm gốc. Rất nhiều người phương Tây đều có thói quen đọc sách trên tàu xe, khi chờ đợi.
🔻 Tài lai sinh ngã dị, ngã khứ sinh tài nan
Tài vận đến thành tựu ta thì dễ, ta đi tìm cửa sinh tiền tài thì khó.
Có câu thời thế tạo anh hùng, thuận thế mà hành, hiểu được cách nắm vững thời cơ là một môn học vấn. Bởi vì nói tài vận, chữ tài đi kèm với chữ vận, nên tiền bạc phú quý không phải là điều có thể cưỡng cầu.
🔻 Đại phú do mệnh, tiểu phú do cần
Đại phú quý do mệnh, tiểu phú quý nhờ cần cù.
Mỗi người đều chăm chỉ thì sẽ được tiểu phú quý. Nhưng muốn đại phú đại quý, thì cần xem vận mệnh của bạn thế nào. Trong mệnh có thì cuối cùng sẽ có, trong mệnh không có thì chớ cưỡng cầu. Dốc lòng vì thế sự, vâng theo thiên mệnh, làm tốt phận sự của mình, mọi chuyện còn lại cứ để tuỳ duyên.
🔻 Vị phú tiên phú chung bất phú, vị bần tiên bần chung bất bần
Chưa giàu mà khoe của cuối cùng chẳng thể giàu, chưa nghèo mà nghĩ tới cảnh nghèo, nghèo không nổi.
Người chưa giàu mà tỏ ra giàu có khoe khoang, cuối cùng giàu không nổi. Người không nghèo nhưng luôn biết giữ mình, biết “một miếng khi đói bằng một gói khi no” thì sẽ luôn hiểu được cần phải tiết kiệm, quý trọng tài phú, đời này tài vận rồi cũng sẽ có đủ.
🔻 Náo lí tranh tiền, tĩnh xứ an thân
Kiếm tiền mưu sinh nơi ồn ào, an thân ở xứ tĩnh tại.
Cuộc sống nằm ở chốn thấp, linh hồn mới ở nơi cao. Nơi nhiều người, ồn ào huyên náo thì nhu cầu cũng nhiều, cơ hội buôn bán tự nhiên cũng nhiều, thích hợp nhất với việc kiếm tiền. Nhưng nơi một người lập thân chắc chắn phải tĩnh tại, nơi thanh tĩnh mới có thể tu hành, tu tâm.
Tâm linh thánh khiết tĩnh lặng mới không đánh mất bản tính giữa chốn danh lợi phồn hoa.
Nhận xét
Đăng nhận xét