Chuyển đến nội dung chính

Cổ nhân dạy “100-1=0”: Đạo lý ai cũng nên biết để tránh rước họa vào thân

 Cổ nhân dạy “100-1=0”: Đạo lý ai cũng nên biết để tránh rước họa vào thân

Cổ nhân dạy “100-1=0”. Đạo lý 100-1=0 như một lời nhắc nhở để mọi người thấy được rằng, chỉ cần một lần sai lầm, một lần làm không tốt thì mọi cố gắng trước đây cũng bằng 0. Thế niên, nhiệm vụ quan trọng nhất của mọi người trong cuộc đời này chính là sống đúng với lương tâm, sống thật tốt và đừng bận tâm quá nhiều về ánh mắt người đời cũng như những điều tiêu cực xung quanh.

🔻 Đạo lý 100-1=0

Ngày xửa ngày xưa, có một vị hòa thượng già viết lên giấy 4 phép tính như sau: 2+2=4; 4+4=8; 8+8=16; 9+9=19. Ngay lập tức, các đệ tử nhìn thấy liền nhao nhao: “Thầy ơi, thầy tính sai một phép tính rồi ạ!”

Vị hòa thượng nghe xong, ngẩng đầu lên và chậm rãi nói: “Đúng thế, mọi người đều có thể nhìn thấy rất rõ ràng rằng, phép tính này ta đã tính sai rồi. Tuy nhiên, 3 phép tính trước của ta đều đúng, tại sao không có một ai khen ngợi mà chỉ nói về phép tính sai của ta?”

Thực tế, làm người cũng vậy. Khi chúng ta đối xử với người khác cả 10 lần, 100 lần, có thể họ cũng chẳng nhớ, chẳng có một lời cảm ơn và cũng chẳng để để trong lòng. Tuy nhiên, dù chỉ có 1 lần khiến họ phật ý, họ sẽ nhớ rất lâu và thậm chí phủ nhận hoàn toàn những điều tốt đẹp trước đó mà bạn từng làm cho họ. Đây chính là đạo lý 100-1=0 mà chúng ta cần phải hiểu.

Người xưa cũng có câu rằng: Cho một bát gạo trở thành ân nhân, cho một bao gạo trở thành kẻ thù. Cho người ta ít lại thành trân quý, nhưng nếu cho quá nhiều người ta lại coi đó là điều hiển nhiên, thậm chí chê trách nếu như lần sau không cos. Hiểu đơn giản, có những người đã quá quen với việc được nhận về mà dễ dàng quên đi ân huệ. Sống trên đời này, không phải ai cũng có thể thấu hiểu được 1 chữ “lương tâm”.

Cho dù bạn có hàng chục điều hay ho tốt đẹp, thế nhưng chỉ cần có một cái không tốt, nó sẽ trở thành cái cớ để người khác xóa sạch mọi cố gắng cũng như nỗ lực của bạn. Dù bạn dốc hết lòng hết dạ, hết mọi tâm huyết để giúp đỡ người khác, nhưng nếu việc thất bại, họ sẽ trở thành tội đồ trong mắt họ, bị họ sỉ vả, chì chiết. Nếu may mắn thành công, chưa chắc họ đã dành cho bạn được một lời cảm ơn. Trong cuộc sống vốn có một số người rất kỳ lạ. Bạn giúp họ cả trăm lần không được một không được một lời báo đáp. Nhưng chỉ một lần không giúp, họ quay ra giận dỗi, chỉ trích, trách mắng và hận bạn.

Cuộc đời thật buồn cười, bạn bỏ ra bao nhiêu nỗ lực cố gắng vì người khác, thứ bạn nhận về không phải là sự chân thành mà chỉ là nỗi đắng cay.

🔻 Những điều quan trọng cần nhớ trong cuộc đời

Thứ nhất, làm người rộng rãi cũng được nhưng nhớ là phải rộng rãi với đúng người. Rộng rãi với những người hiểu chuyện, biết tri ân báo đáp; nếu không tấm lòng của bạn sẽ trở nên lãng phí.

Thứ hai, làm người lương thiện cũng được. Thế nhưng hãy lương thiện với những người thấu tình đạt lý, nếu không tấm thịnh tình của bạn sẽ bị phí hoài.

Thứ ba, làm người bao dung cũng được. Nhưng hãy nhớ bao dung với những người có tâm có đức, nếu không sự chịu đựng nhẫn nhịn của bạn sẽ trở nên vô nghĩa. Khi bạn vô tư bỏ công bỏ sức ra giúp đỡ người khác, điều bạn nhận lại chỉ toàn là tổn thương và tai họa.

Thứ tư, làm người ngốc nghếch một chút cũng được, giả dối một chút cũng chẳng sao. Không thông minh cũng không ai cấm miễn không xấu xa đểu cáng là được. Sống trên đời giàu nghèo không thành vấn đề, miễn sao sống thoải mái vui vẻ, tâm tịnh lòng an là được. Đời người vốn giống như một cuộc làm ăn, nhiều khi công sức bỏ ra rất nhiều nhưng nhận lại chẳng được bao nhiêu, thu về kết quả chưa chắc đã tốt đẹp như mình mong muốn.

Thứ năm, làm người nếu như quá lương thiện sẽ bị người khác coi thường, bắt nạt. Nếu như đối xử quá tốt với người khác, có gì cũng chỉ biết cho đi sẽ khiến người ta cảm thấy đó là điều hiển nhiên. Làm người nếu như quá ngô nghê sẽ bị người khác cho là kẻ ngu ngốc, nếu như quá rộng rãi sẽ bị người khác lợi dụng, biến bạn thành gạch lót đường để họ từng bước đi lên đỉnh cao danh vọng.

Từ trước cho đến nay, đã có quá nhiều câu chuyện thực tế chứng minh cho những điều ở trên. Trong cuộc sống này vẫn luôn tồn tại những kẻ xấu xa, bụng dạ hẹp hòi, vong ân bội nghĩa, không có lòng biết ơn. Người tốt trên đời vốn rất nhiều, nhưng kẻ xấu cũng không thiếu. Sống bao dung lương thiện là điều tốt, nhưng hãy bao dung lương thiện với những người xứng đáng, nhìn đời bằng con mắt tinh anh, phân định rạch ròi, mỗi kiểu người sẽ có một cách đối xử khác nhau.

Chính vì thế, trong các mối quan hệ giữa con người với con người, mỗi người cần tỉnh táo để có thể nhận diện được đối phương. Nếu như may mắn kết bạn với người quân tử, bạn sẽ thu lợi cả cuộc đời. Ngược lại, nếu như giao du với kẻ tiểu nhân, chúng ta tự nhiên cũng sẽ bị kéo xuống tận hố sâu. Một khi đã là bạn, hãy đối xử tử tế và tôn trọng lẫn nhau. Chỉ cần đơn giản như thế, tất cả mọi người cũng đã có thể cùng nhau xây dựng nên một tấm chân tình tốt đẹp và bền vững.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...