Chuyển đến nội dung chính

Cổ nhân dạy “6 trí tuệ lớn đời người”: Ăn một bữa đơn giản nhất, sống một cuộc sống đơn giản nhất, duy trì được sự bình yên trong nội tâm

 Cổ nhân dạy “6 trí tuệ lớn đời người”: Ăn một bữa đơn giản nhất, sống một cuộc sống đơn giản nhất, duy trì được sự bình yên trong nội tâm

Cổ nhân dạy “6 trí tuệ lớn đời người”. Đối với những người hiện đại ngày nay, họ thường có tâm tư và suy nghĩ quá phức tạp, ham muốn quá nhiều. Chính vì thế, cuộc sống lại càng có thêm nhiều khó khăn và đau khổ.

Muốn cuộc sống an ổn cần phải duy trì được sự bình yên ở trong nội tâm. Đặc biệt, cần phải duy trì được “6 trí tuệ lớn của đời người”. Vậy 6 trí tuệ này là những điều gì?

🔻 Thứ nhất, sự đơn giản

Trong Đạo Đức Kinh có viết rằng: “Kiến tố bão phác, thiếu tư quả dục, tuyệt học vô ưu”. Ý muốn nói rằng, giữ cho bản thân bản chất mộc mạc, giảm bớt ham muốn và tạp niệm, từ bỏ những suy nghĩ vô ích và phức tạp thì mới có thể tránh được khổ đau. Tư Mã Quang – một học giả Trung Quốc từng viết: “Cam kỳ thực, mỹ kỳ phục, bất tri kỳ ngoại cảnh hữu hà dục”. Thời xưa xưa, con người chỉ cần ăn no mặc ấm là đủ hạnh phúc. Chỉ cần duy trì được những nhu cầu căn bản nhất của cuộc sống, họ không nảy sinh bất cứ ham muốn nào khác.

Đối với những người hiện đại ngày nay, họ thường có tâm tư và suy nghĩ quá phức tạp, ham muốn quá nhiều. Chính vì thế, cuộc sống lại càng có thêm nhiều khó khăn và đau khổ. Tâm đơn giản sẽ biết thế nào là đủ, nhân đơn giản mới biết mình không kiêu căng. Làm một con người mộc mạc, đơn giản, ăn những món bình dị nhất, sống cuộc đời đơn giản nhất. Học cách hóa phức tạp thành đơn giản, giữ được bình yên và điềm tĩnh ở trong tâm.

🔻 Thứ hai, sự khiêm tốn

Trong “Đạo Đức Kinh” có viết: “Bất tự kiến, cố minh; bất tự thị, cố chương; bất tự phạt, cố hữu công; bất tự quan, cố trường. Phu vi bất tranh, cố thiên hạ mạc năng dư chi tranh”. Câu này ý muốn nói, bản thân không cần cố tình thể hiện vẫn có thể phát sáng; không cho mình là nhất vẫn có thể nổi bật; không kiêu căng mới có được thành tích; không tâng bốc bản thân sẽ nhận được sự tôn trọng. Những người sở hữu tính cách khiêm tốn, trước giờ không hề tranh giành với ai thì thế gian cũng không có ai có thể làm hại tới họ.

Cây dù mọc thành rừng vẫn có thể bị gió thổi bật rễ, làm người đừng quá kiêu căng ngạo mạn, ngày ngày tâng bốc và thể hiện bản thân sẽ dễ rước họa vào thân. Chỉ có khiêm tốn, con người ta mới được an toàn.

🔻 Thứ ba, “Đại trí nhược xuẩn” – tức là giả ngốc

Trong “Đạo Đức Kinh” có câu “Đại trực nhược khuất, đại xảo nhược chuyết, đại biện nhược nột”. Câu này ý muốn nói rằng, người chính trực sẽ không cố tỏ ra mạnh mẽ; nhìn họ có vẻ như dễ bị khuất phục nhưng thực tế lại rất cứng cỏi. Người khôn ngoan sẽ không dễ dàng bộc lộ hoặc khoe khoang bản thân mà nhìn có vẻ khá ngốc nghếch. Người giỏi ăn nói sẽ không khoa trương tài năng của mình, nhìn họ có vẻ khá chậm chạp.

Ngốc không phải là ngu mà là chắc chắn hơn người khác. Những người cho mình là thông minh thường đề cao bản thân quá mức. Giữa xã hội ngày nay, chỉ có người giả ngốc mới là người có phúc nhất. Có người nói rằng, thông minh khó, hồ đồ cũng khó nhưng từ thông minh chuyển sang hồ đồ lại càng khó hơn. Biết giả ngốc và giả vờ hồ đồ đúng lúc mới là người thông minh đích thực.

🔻 Thứ tư, thuận theo tự nhiên

Người giỏi làm việc sẽ không chủ trương dùng vũ lực, người giỏi đánh trận không dễ để đối thủ khích bác, người giỏi giang sẽ không đánh trực diện quân địch, người giỏi dùng người sẽ tỏ ra khiêm tốn. Tức là, không tranh giành cũng là sức mạnh của dùng người, biết hòa hợp với tự nhiên cũng là chuẩn tắc trong cái đức của người xưa.

“Vũ lực, kích động, chiến thắng, đấu tranh” … đều là những trạng thái quá cấp tiến và là những thường thái con người cho rằng mình nên có. Con người có xu hướng cho rằng, thế giới này có thể do bản thân mình thống trị và kiểm soát, thế nhưng quan niệm này thường đi ngược lại với lẽ thường.

Một người thuận theo tự nhiên sẽ khác, họ có thể tránh được tai họa và là những người khôn ngoan thực sự.

🔻 Thứ năm, suy nghĩ thoáng 

Trong “Đạo đức kinh” viết rằng: “Phiêu phong bất chung triều, sậu vũ bất chung nhật”. Câu này ý muốn nói rằng, dù gió to đến mấy cũng không thể nào thổi hết cả buổi sáng, mưa bão cũng không thể rơi liên tục cả ngày.

Cuộc đời con người mưa gió là chuyện thường tình, chỉ khi suy nghĩ thoáng ra một chút, bạn mới có thể biến khó khăn thành tài sản và sức mạnh. Khi còn nhỏ, chúng ta cho rằng hạnh phúc là một thứ gì đó vô cùng xa vời; thế nhưng khi trưởng thành, chúng ta cho rằng hạnh phúc là một mục tiêu, phải hoàn thành mới hạnh phúc; còn hiện tại, chúng ta đã hiểu ra được hạnh phúc chỉ là một kiểu nhận thức, nghĩ thông rồi tự nhiên sẽ cảm thấy hạnh phúc.

Người ta thường nói rằng: “Cảnh do tâm chuyển, tướng do tâm sinh”. Dù là chuyện gì đi chăng nữa cũng đề có 2 mặt của nó, có mặt tốt và cũng có mặt xấu. Chúng ta không thể thay đổi bản chất của sự việc, nhưng lại có thể lựa chọn góc nhìn nhận sự việc. Tâm thái tốt thì vạn sự như ý; tâm thái thoáng, vạn sự sẽ bình an.

🔻 Thứ sáu, sự tử tế

Trong “Đạo đức kinh” có viết rằng: “Thiên đạo vô thân, thường dư thiện nhân”. Ông trời luôn rất công bằng, ưu ái cho những điều lương thiện. Những người tử tế sẽ nhận được phúc báo mà họ đáng được nhận. Ông trời từ trước cho đến nay không hề thiên vị ai nhưng cũng sẽ không đối xử tệ bạc với người tử tế.

Cổ nhân nói rằng “phúc điền” tới từ “tâm địa”. Mọi thiện tâm đều sẽ thu về thiện quả, kẻ ban phát phúc lành ắt sẽ nhận lại được phúc khí. Đáng chú ý, phúc khí lớn nhất của một người chính là nằm trong một trái tim lương thiện.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...