Chuyển đến nội dung chính

Người đại lượng ắt có đức dày, khiến người khác ngưỡng vọng

 Người đại lượng ắt có đức dày, khiến người khác ngưỡng vọng

Con người quý ở tâm đại lượng, như câu thành ngữ: “Đại trượng phu có thể co có thể duỗi”. Có thể co duỗi là biểu hiện của tấm lòng đại lượng khí khái, không tự cao tự đại vì thành tích, không tự ti yếu mềm trước trắc trở. Chỉ những người rộng rãi khí khái mới có thể làm nên thành tựu lớn trong đời.

Đại lượng không phải là một nét tính cách, mà là sự cuốn hút về nhân cách. Đó là khí chất hay khí khái của một người, là thế giới nội tâm toát ra bên ngoài, là sức mạnh vô hình toả ra từ tố chất của một người.

Đại lượng không phải sinh ra đã có, mà là khí chất được hun đúc dần dần sau bao trải nghiệm của cuộc đời, là nhận thức, thái độ của một người đối với cuộc sống và xã hội, là “hữu xạ tự nhiên hương” trong nhân tính, chẳng thể nguỵ tạo.

Đại lượng là nói năng nhã nhặn, xử thế hài hoà, tự nhiên, tĩnh lặng, an hoà trước cuộc sống. Người có tấm lòng rộng mở thì không hấp tấp, không biếng nhác, khi không cần ra tay họ nằm im bất động, lúc cần xuất đầu lộ diện lại khiến người khác phải ngỡ ngàng thán phục.

Đại lượng như đứng trên cao mà suy xét vấn đề, khiến người khác ngưỡng vọng. Người đại lượng như một cuốn sách hay, khiến người khác vương vấn mãi chẳng nguôi. Dẫu ở góc độ nào, người khác cũng đều không thấy nhàm chán vô vị, hễ đọc là mê, thọ ích vô cùng. Người ấy biết nhường nhịn, không vì hàm dưỡng sâu sắc của mình mà cười chê sự nông cạn của người khác.

Đại lượng là biết coi nhẹ, danh lợi bạc tiền như phù vân, tâm sáng vằng vặc như ánh trăng giữa trời.

Đại lượng là khiến người khác cảm thấy mình được tôn trọng, chứ không phải kính sợ. Người ấy trung thành với bạn bè, hiếu thuận với mẹ cha, dẫu đứng ở ngôi cao, cũng không bao giờ khiến người khác chạnh lòng, mà luôn giành cho họ những ánh mắt ngưỡng mộ.

Tâm tĩnh tại, suy ngẫm sâu, chăm học hành. Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ có thể bạn không làm được, nhưng đừng bao giờ từ bỏ việc vun đắp nội tâm của mình. Cứ nhìn rộng hơn, bạn có thể bay cao bao nhiêu thì bay cao bấy nhiêu, bạn có thể đi được bao xa thì đi xa bấy nhiêu. Đại lượng chính là nuôi dưỡng cốt cách và khí khái của bản thân mình.

Đại lượng là sự khiêm nhường. Trong ba người ắt có người là thầy của ta, đừng coi thường bất kỳ ai, hãy tìm ra khuyết điểm của mình trên thân người khác. Dẫu không thần tượng bất kỳ ai, cũng cần học hỏi sở trường của người khác.

Đại lượng là một thái độ nhân sinh. Khổng Tử gặp vua các nước mà mặt không biến sắc, gặp kẻ hiền thì chủ động học hỏi, chứ không khiếp nhược, luôn giữ gìn nhân cách và sự tôn nghiêm của bản thân.

Đại lượng thể hiện tầm cao của cảnh giới tâm hồn. Biển trải rộng nơi chân trời, trời làm bến, núi chót vót leo đến ngọn, ta làm đỉnh. Đứng trên cao mới có thể nhìn xa trông rộng.

Đại lượng là tài phú mang theo bên mình, chẳng ai có thể trộm mất, khi hiển lộ khiến người cảm thán chẳng nguôi, khi ẩn mình lại an nhiên, tự tại.

Đại lượng là sự tu dưỡng, là cõi lòng sâu thăm thẳm. Người khác có thể không biết được nội tâm của bạn sâu bao nhiêu, nhưng đừng bao giờ khiến họ hoài nghi hay thù địch với bạn.

Làm người như vậy thật chẳng dễ, nhưng nếu làm được thì đã ở trên tầm cao của cõi nhân sinh.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ý nghĩa “Nhất mệnh – Nhì Vận – Tam Phong Thuỷ – Tứ Âm Phúc – Ngũ Tri thức”

  Theo quan niệm của những sách cổ học thuật số Phương Đông xưa có câu: “Nhất mệnh, nhì vận, tam Phong Thuỷ, tứ âm phúc, ngũ tri thức”. Câu này ý nghĩa như thế nào? Nghĩa là số mệnh là yếu tố quyết định toàn cục cuộc đời của một con người, tiếp đến là ảnh hưởng của thời vận, thứ ba là ảnh hưởng của phong thủy. Nói cách khác, số mệnh và sinh ra gặp thời là yếu tố tiền định thuộc tiên thiên; phong thủy là hậu thiên, được quyết định bởi hành vi của đương số và sự điều chỉnh môi trường sinh sống. Ngay từ lúc con người sinh ra đã được trời ban cho một “Số mệnh”, từ trong “mệnh” đó sẽ diễn sinh ra “vận” để chi phối cuộc sống sau này. Mệnh là sinh ra đã có sẵn, không thuộc phạm vi khống chế của bản thân, ví dụ như xuất thân, tướng mạo, cá tính, số lượng anh chị em,…, đó chính là “số mệnh” tiên thiên không thể thay đổi được, nên người xưa bình thản tiếp nhận và chấp nhận sống chung với nó. Căn cứ vào lý luận của Tử Vi Đẩu số, Tử Bình, Bát Tự Hà Lạc,… cuộc đời thực tế của con người là được ...

Cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên

  Có những thứ ở trên đời nếu thuộc về bạn, thì cuối cùng sẽ là của bạn; ngược lại, thứ không phải của bạn, thì dù có cố tranh giành nó cũng sẽ tự rời xa… Trong tình yêu cũng thế, bạn phải hiểu, thứ bạn yêu không phải đoạn thời gian kia, không phải người ấy khiến bạn nhớ mãi không quên, cũng không phải yêu cái khoảng thời gian đã từng trải qua, bạn yêu chỉ là cái phần non trẻ nhưng vẫn chấp mê bất ngộ của chính mình. Hãy học cách bình thản với đời, thuận theo tự nhiên chính là một loại phúc. Mặc kệ mọi người trên thế giới nói gì, ta đều nhận thức việc làm của bản thân mình mới là đúng đắn Cuộc sống của chúng ta, không phải vì lấy sự ưa thích của người khác mà tồn tại, chúng ta là tự do tự tại, không cần phải đòi hỏi ai yêu thích mình, có thể vui vẻ mà lưng đeo đại địa, mặt hướng trời xanh. Chỉ cần bạn hiểu được điều này, gông xiềng đã bị phá bỏ, bạn có thể tự do mà hít thở. Nếu như đứng trước người mà bạn yêu mến, điều bạn cần làm là bày tỏ lòng mình; nếu bạn kết hôn với một người,...

Ai rồi cũng sẽ đổi thay, chỉ là nhanh đến mức choáng váng, hoặc là chậm đến mức không nhận ra

  Nếu một ngày nào đó, người mà bạn cho là rất rất quan trọng, chỉ nhìn bạn với ánh mắt vô hồn và im lặng kể cả khi bạn có rất nhiều điều muốn nói. Nếu như trong khoảnh khắc chông chênh đó, bạn cũng chọn lấy cách im lặng. Vậy thì dấu hiệu đầu tiên của sự đổi thay đã xuất hiện. Khi mới bắt đầu, ai cũng đều kinh ngạc cho những điều không dễ dàng thay đổi. Đến khi trưởng thành, có chăng cũng chỉ là quen với việc giấu đi cảm xúc, giấu nhẹm đi những hụt hẫng khi niềm tin lại rơi mất. Và rồi sẽ có một ngày nào đó, ngày của hôm qua gần tựa như cơn mơ, nhạt nhòa. Rồi ai cũng sẽ thay đổi. Cuộc sống đó là một vòng luân chuyển. Ánh sáng bóng tối thay phiên nhau. 4 mùa xuân hạ thu đông cũng lần lượt sẽ thay đổi cho nhau. Vốn dĩ không có cái gì sẽ đứng yên tại một chỗ. Và ngay bản thân ta lớn lên cũng phải chấp nhận rằng trái đất cũng di chuyển vậy thì làm gì có khái niệm mãi mãi. Thứ có thể mãi mãi tồn tại đó chính là kỷ niệm, bởi nó là một phần ký ức của ta chẳng thể xóa nhòa. Một đôi giày, l...